Đình Đồng vẫn giữ vẻ thản nhiên đến lạ, ánh mắt hờ hững dõi theo con thú dữ bị nhốt trong lồng, từ trên cao nhìn xuống với một chút khinh miệt.
Ánh mắt ấy, dáng vẻ ấy.
Bạch Tu bị kích động đến đỏ cả mắt, vẻ mặt nóng nảy, lẽ ra cô ta phải chật vật mới đúng.
Danh tiếng cô ta giờ đã chẳng ra gì, sao có thể thờ ơ đến vậy, thậm chí còn chẳng bận tâm, cứ như gió thoảng qua, chẳng có chuyện gì xảy ra.
Rõ ràng cô ta mới là người nên bi thảm, đau khổ, nhưng hiện tại bọn họ lại giống như những kẻ hề với những hành động hoảng loạn.
Đình Đồng lắc đầu, nói với Bạch Tu: “Đùa anh thôi.” Rồi cô đưa tay về phía Vân Lãng, “Đưa điện thoại cho tôi.”
Vân Lãng đưa điện thoại cho Đình Đồng, cô cầm nó huơ huơ trước mặt Bạch Tu, như thể đang khoe chiếc điện thoại của mình, “Xem này, điện thoại của tôi vẫn ở đây, tôi không có ghi âm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play