Cố Bình nhìn Thôi Hoa đang ở quầy tính sổ, kiên định nói: "Không có mà, có lẽ là do ngươi lâu quá không gặp nên vậy thôi."
Cố Tinh Thư thầm nghĩ cũng đúng, vì thế hắn tự nhận là Thôi Hoa mập lên chút, trước kia nhìn quen dáng người mảnh khảnh của Thôi Hoa, lâu không gặp quả thật béo hơn một ít. Chỉ là... sao ăn kiểu gì mà cả người chỉ béo bụng vậy chứ.
Cố Tinh Thư trong khoảng thời gian này về nhà chơi điên cuồng, mỗi ngày đi tìm Văn Tổ Phúc lên phố uống trà nghe khúc, buổi tối thì dẫn mấy đứa trẻ đi tìm các món ăn ngon ở phố lớn ngõ nhỏ. Tuy làm Thượng Khanh, bá tánh thấy hắn cũng chẳng lấy làm lạ.
Nhưng ngày ngày cứ giả danh lừa bịp như vậy, Thuận Đằng đi theo sau lưng đều cảm thấy cổ mình lạnh toát, ngàn vạn lần không thể để Hoàng thượng biết.
---
Ngày thứ tư, trong cung đưa tới thư, bảo hắn mau chóng trở về. Cố Tinh Thư miệng thì đáp đã biết, kết quả hôm sau lại cùng Văn Tổ Phúc đi ngoại ô mua vịt con.
Trại chăn nuôi của Văn Tổ Phúc sau khi mở rộng liền thuê người quản lý. Cố Tinh Thư cũng có địa bàn, nhớ tới con vịt Sở Tiêu thưởng hắn, vì thế lại đi mua thêm gà vịt bỏ vào nuôi, chờ đến Tết Cố phủ không cần mua nữa, hắn cũng có thể ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play