“Không sao, tạm thời không quay về, cũng không cần cấp tốc báo tin về nhà. Thân thể ta vẫn chưa lành, biết được cũng chỉ khiến họ lo lắng thêm thôi.”
“Vâng! Công tử nói rất đúng.”
Thuận Đằng đỡ Cố Tinh Thư nằm xuống giường nghỉ ngơi, lúc này mới hài lòng đi ra ngoài nấu cơm.
Cố Tinh Thư dựa nghiêng trên giường, trang sách trong tay nhẹ nhàng lật. Hắn mình đầy thương tích, ngủ say suốt nửa tháng mới tỉnh lại. Hiện giờ, cơ thể này phảng phảng trở nên yếu ớt vô cùng, chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng như sắp hỏng.
Nơi đây tuy xa xôi cách đế đô, nhưng tin tức Đoạn Loan Thống bị hạ ngục, dù chậm mấy ngày vẫn truyền đến. Chu Thái hậu cũng đã chết, Đoạn Loan Thống đã bị Sở Tiêu tự tay giết. Kể từ đó, Đại Sở thịnh thế sắp đến.
Những điều này đều đáng để hắn vui mừng, chỉ có một chuyện khiến hắn nghi hoặc, đó là sau khi diệt trừ Đoạn Loan Thống, Sở Tiêu vẫn chậm chạp chưa thưởng Cố Đản một quan nửa chức, vẫn là phó thủ đi theo Đoạn Tiếu Thiên.
Nghĩ đến đây, Cố Tinh Thư không khỏi cảm thấy Sở Tiêu người này thật sự khiến người ta không vui. Dù không lộ rõ công tích, nhưng phần lao khổ đó thì rõ ràng. Hắn đã dốc hết sức lực trợ giúp, thậm chí suýt nữa mất mạng, tuy rằng bất hạnh liên lụy trung thần của hắn mất đi năm ngón tay, nhưng tổng không đến mức khiến Cố Đản ngay cả một chức quan cũng không có chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play