Khương Hòa Lục tươi ngon mọng nước lại dùng đôi mắt vô tội nhìn anh, giọng nói vừa trùng xuống vừa mềm mại, biết rõ là cố ý làm bộ làm tịch nhưng lúc anh nghe được thì vẫn khiến người ta kinh ngạc.
Thời Hoài Kiến vui vẻ đón nhận lời yêu thương không để tâm này, buông lỏng tay cô nhưng không hề buông tha, bao trùm từ trên xuống dưới rồi hơi cúi đầu xuống, dồn toàn bộ ánh mắt và hơi thở lên khuôn mặt trắng trẻo, "Thật không?"
"Ừm." Cô hạ giọng xuống đáp.
"Có hối hận không?"
"Cái này à, nói thế nào nhỉ." Khương Hòa Lục không ngờ anh sẽ hỏi chi tiết vậy, suy nghĩ một lúc, trịnh trọng vấn đề nói, "Giống như là hừng đông bỏ lỡ mặt trời lặn, như một ngày trước khi đến ngày bà dì quên ăn kem, như tiếc nuối không thể ngồi chuyến xe cuối cùng."
Dừng một lúc, cô đưa tay vòng qua cổ anh, trong chốc lát giọng trở nên nghiêm túc, "Những chuyện này chờ đợi thêm một chút đều có cơ hội, nhưng gặp được anh thì chuyện này có thể thay đổi bất cứ lúc nào, vì thế nếu em dự báo trước được sẽ ở bên anh thì lúc ban đầu nhất định sẽ chủ động hơn."
Ít nhất là lúc ban đầu không kháng cự như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT