Liên quan đến chuyện tin đồn trong công ty, bất luận là thật hay không thì Khương Hòa Lục cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, lần này lại khăng khăng để cô nghe thấy đối phương chủ động đưa ra việc nghỉ việc.
Mười cái tin đồn thì cũng chín cái là qua miệng của Trần Băng, luôn luôn thêm mắm thêm muối, nếu cô đi rồi thì đối với tất cả mọi người sẽ là sự yên tĩnh.
Khương Hòa Lục gật đầu, ung dung thong thả chuyển động chiếc nhẫn, tiếp tục hỏi dò: “Tôi không phải người không nói phải trái, không thì chiều nghỉ đi, vừa hay để cho cô thời gian thu dọn.”
Lời của cô không có chút đùa giỡn.
Không giống với từ ngữ thêu dệt của Vu Thi, khiến người ta không phân biệt được thật giả.
Từng chữ đều hiện hữu rõ ràng, hơn nữa còn mang tính thi hành.
Ánh mắt của Trần Băng lưu lại trên chiếc nhẫn sang trọng cả về tay nghề lẫn kiểu dáng, "Một chiếc nhẫn thôi mà, điều này có thể chứng minh được gì, nhẫn của tôi cất giấu rất nhiều, tùy tiện đeo lên một cái thì tôi có thể nói tôi và Thời tổng kết hôn rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play