Khương Hòa Lục ôm gối tựa vào lòng, khuôn mặt vốn đang đỏ bị anh véo một cái lại càng đỏ hơn, từ từ cúi đầu xuống, đôi mắt cũng không nhìn anh, ấp a ấp úng nói: "Cũng có một chút."
Thời gian anh đi khỏi không lâu, cô không đến nỗi chỉ một chút thời gian đã nhớ điên cuồng.
"Tự khen mình thì nói rõ hay, đến lúc nhớ anh." Thời Hoài Kiến ngưng một lúc, đổi giọng, “Lại nói cũng có một chút?”
"Ừm..." Cô hơi xoắn xuýt, "Vậy anh muốn nghe gì?"
Thời Hoài Kiến rướn mi lên một cách thờ ơ, giọng khàn khàn, "Em nói xem."
Trong đầu Khương Hòa Lục ngừng một lúc suy nghĩ bậy bạ.
Cô chưa từng yêu đương, càng không biết trong mối quan hệ nam nữ bình thường, lời nói thế nào có thể khiến đối phương vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT