Vài chữ bình tĩnh của người đàn ông lật đỏ toàn bộ lời nói của Trần Băng, khiến cô trong chốc lát không biết bản thân muốn nói gì, ngơ ngác ngẩn người hồi lâu, bắt đầu hoài nghi cuộc sống.
Thời Hoài Kiến rõ ràng cũng ở đây, lẽ ra nhìn thấy rồi chứ?
Vì sao anh nói không nhìn thấy.
Lẽ nào thật sự không nhìn thấy sao?
Không thể như vậy chứ, sự việc quá rõ ràng như vậy, chỉ cần không phải là người mù, làm sao có thể không chú ý đến.
Trần Băng vốn dĩ nhếch nhác khắp người, bị bốn chữ lạnh lùng của người đàn ông làm cho càng không có sự ủng hộ, giống như một học sinh hướng về phía giáo viên tố cáo, rõ ràng có lý có chứng cứ nhưng giáo viên căn bản phớt lờ cô.
Thậm chí còn có ý bao che thiên vị!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play