Cả người Khương Hòa Lục mềm nhũn được ôm vào ngực như một đứa trẻ, lúc bệnh càng mong manh.
Bàn tay to lớn của anh ôm lấy phần lưng của cô, tay còn lại đỡ phía dưới đầu gối, vì cô mặc váy dài nên anh không chú ý vị trí đã đè cả váy cô xuống để lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn nà.
Mà kiểu bế công chúa bình thường này sau khi bị Thẩm Tây Thành nhìn thấy thì đồng tử dần dần giãn to dần ra, dường nhiên chỉ một sải chân là có thể tới nơi để ngăn chặn bọn họ rồi.
Khoảng cách càng gần càng nhìn rõ cô gái đang trong trạng thái hôn mê được ôm trọn trong lồng ngực của anh yếu đuối nhường nào, má của cô áp vào ví trị gần cổ Thời Hoài Kiến, có vài sợi tóc mai rơi xuống vai hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo lại có phần tinh hoa, trong khoảnh khắc này, nhu nhược lại động lòng người khiến người ta thương xót.
Thời Hoài Kiến lạnh lùng hỏi: “Nhìn xong chưa?”
Câu nói này đưa Thẩm Tây Thành trở về thực tại, chưa kịp hỏi thêm điều gì, người phía trước đã đẩy anh ra, bế Khương Hòa Lục chạy thẳng vào hướng phòng cấp cứu.
Từ đầu chí cuối cứ ngỡ rằng bản thân Thẩm Tây Thành đang chơi đùa với hai người con gái, lần đầu nhận thức được chuyện không đơn giản như anh nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play