Khương Hòa Lục cuối cùng cũng hiểu ra lời bác Vương nói lúc nãy, vì sao mà cô xuất đầu lộ diện sẽ tốt hơn.
Hóa ra là người mà cô quen.
Là người mà cô trăm phương ngàn kế để trốn.
Giờ thì hay rồi, cô không những trốn không nổi, còn phải chạy theo mà cầu cứu người ta.
Khương Hòa Lục nào dám tiếp tục cuộc điện thoại này nữa, lập tức tắt máy, căng thẳng đến lời nói cũng không còn lưu loát, “Thời….Thời tổng.”
Thời Hoài Kiến cách cô chưa đến ba mét, thản nhiên đáp lại một câu: “Ừm.”
“Chúng ta tìm cơ hội để nói chuyện một chút chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play