Chấn thương cũ và tổn thương sụn chêm ở đầu gối trái khiến bác sĩ nhận định:

“Ngay cả khi khỏi, cậu cũng khó đạt lại tốc độ như trước đây.”

Nhưng mà huấn luyện viên không tin, đồng đội không tin, và chính Dung Diệu cậu cũng không tin.

Ba năm bốn tháng hồi phục, đau đớn và gian nan.

Đã có lúc cậu muốn từ bỏ, muốn trở thành một người bình thường.

Nhưng khi đó, Giang Cửu Cửu chỉ vào màn hình phát lại một cuộc thi, nói với cậu:

“Dung Diệu, cậu nhìn thấy bục huy chương Olympic kia chứ?”

“Cậu sẽ đứng trên đó.

Và là ở vị trí cao nhất, chính giữa.”

Cô luôn có một niềm tin không tên dành cho Dung Diệu.

“Cậu sinh ra là để thuộc về đường đua.”

Và mọi người đang chờ đợi ngày cậu trở lại với vương miện.

Bốn năm sau, Dung Diệu 26 tuổi, trở lại sân khấu Giải Vô địch Thế giới.

“Tôi tên là Dung Diệu, đến từ Trung Quốc. Tôi đã quay lại với đường đua 100m nam.”

Đó là lời tuyên bố trước cuộc thi của cậu.

Sau trận đấu, Dung Diệu trở thành nhà vô địch châu Á đầu tiên giành huy chương vàng ở cự ly 100m nam tại Giải Vô địch Thế giới.

Một ngày sau, trong nội dung tiếp sức 4x100m, cậu cùng đồng đội phá kỷ lục châu Á với thành tích 37 giây 90, giành huy chương đồng.

Phỏng vấn sau giải, cậu chỉ nói một câu:

“Không ai sinh ra đã là kẻ yếu, và cũng không ai mãi mãi là kẻ mạnh.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play