Cô chỉ là ra ngoài thôi mà, trong miệng hắn sao cứ như là xa nhau không gặp lại nữa vậy, còn muốn hôn tạm biệt.
Cũng quá nhàm chán, bọn họ đâu phải quan hệ người yêu.
Thời Tiểu Niệm vội vàng ra ngoài không nói thêm gì, trên mặt mang nụ cười cho qua, "Biết rồi, vậy tôi ra cửa trước đây."
Nói xong, Thời Tiểu Niệm đeo ba lô lên vai, vội vàng chạy ra bên ngoài, cũng không quản hai chân không khỏe, chỉ lo chạy trốn, sợ chậm lại một chút sẽ bị Cung Âu bắt trở lại hôn bất tận.
Có cần phải chạy trốn nhanh như vậy không.
Cung Âu nhìn bóng lưng của cô biến mất ở trong tầm mắt của hắn, tâm tình đột nhiên tụt dốc không phanh, sắc mặt kém đến cực điểm, giơ chân lên một cước liền đạp đổ chiếc bàn bên cạnh, mặt lạnh hướng về phòng khách đi đến.
Chưa tới một phút.
Trong phòng khách hoàn toàn lộn xộn, tất cả đều là bị Cung Âu đạp đổ.
Lúc Phong Đức chạy tới nhìn thấy cảnh tượng này rất là bất đắc dĩ, Thời tiểu thư không ở đây, thiếu gia tâm tình kém đến không chịu nổi a, lại muốn mua nội thất một lần nữa rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT