"Anh không cho phép em chết!" Cung Âu nhỏ giọng quát.
"Cung Âu, em thật không có xem chuyện của anh như trò đùa." Trên boong tàu du thuyền, gió biển thổi lồng lộng, Thời Tiểu Niệm tựa vào lồng ngực hắn nói, giọng ủy khuất như đứa trẻ con, cô đưa một tay lên nắm lấy tay áo hắn, "Em rất tự trách về chuyện đã gây ra cho anh."
"Chuyện đó có liên quan gì tới em!"
"Mona là do em mang tới, anh chịu khổ suốt bốn năm em hoàn toàn không biết gì cả, rõ ràng từng phút từng giây anh đều đang nỗ lực trở thành người bình thường vì em, vậy mà em lại còn làm ầm ĩ với anh, khiến anh phải đau khổ gấp bội." Thời Tiểu Niệm nói nhỏ, nước mắt chảy vào giữa môi đắng chát khó tả, "Anh trở thành như ngày hôm nay đều là do em hại, anh đã lựa chọn chết cùng Mona, vậy thì em còn dám sống làm gì nữa chứ."
"..."
"Cung Âu, em thật sự không có đủ dũng khí để trơ mắt nhìn anh bị hủy hoại một lần nữa." Thời Tiểu Niệm nói, các ngón tay nắm chặt tay áo hắn, "Xin anh hãy toại nguyện cho em."
"Toại nguyện cho em cái gì? Toại nguyện cho em đi chết?" Cung Âu dùng sức ôm chặt lấy cô, "Thời Tiểu Niệm, em bớt ảo tưởng đi! Có anh ở đây, em đừng hòng chết!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play