"Tốt nhất là như vậy." Cung Âu cứng rắn nói.
Thời Tiểu Niệm cùng Cung Âu đi về, còn chưa đi vào, đã thấy Phong Đức hướng tới cửa, cau mày hô, "Mộ thiếu gia..." "Cha nuôi, sao vậy?" Tay Thời Tiểu Niệm từ khuỷu tay Cung Âu trượt xuống, trong lòng có dự cảm xấu.
Cung Âu thấp mắt nhìn về phía tay cô trượt xuống, ánh mắt khôi phục lạnh lùng, có cần phải thế này, nghe đến Mộ Thiên Sơ liền buông tay ra.
Hắn đưa tay nới lỏng cổ áo, hít sâu một hơi.
Chuyện gì xảy ra, gần đây hắn càng ngày càng muốn nổi giận, là mình trước kia như vậy sao? "Không thấy Mộ thiếu gia, hắn bảo tôi đi đun nước nóng, tôi đi ra đã không thấy tăm hơi của hắn." Phong Đức có chút lo lắng nói, nhìn về phía Cung Âu cúi đầu, "Thiếu gia, là tôi không có năng lực làm việc." Thậm chí ngay cả người mù cũng không trông chừng tốt.
Cung Âu lạnh lùng nói, phá thiên hoang địa không có trách ông, "Chân trên người hắn, hắn muốn nhảy sông, ông có thể ngăn được?" "Nhảy sông?" Thời Tiểu Niệm khiếp sợ nhìn về phía Cung Âu, "Anh nói Thiên Sơ..." Thời Tiểu Niệm cả kinh, đồ trong tay rơi xuống, hướng sông chạy đi, Cung Âu nắm tay cô, lạnh lùng nhìn cô, "Nhìn dáng vẻ khẩn trương của em xem, anh chỉ nói ra mong muốn của bản thân thôi." Cung Âu tàn nhẫn đến có lý chẳng sợ.
"" Lúc này còn nói gì mong muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT