"Bọn họ đều đã nhiễm bệnh, bây giờ anh đã sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ.
Thời gia thật sự có lỗi với em, nhưng bây giờ, bọn họ cũng đã ổn rồi." Mộ Thiên Sơ nói, "Tiểu Niệm, anh hy vọng các người đừng chà đạp Thời Địch nữa." Thời Tiểu Niệm nhìn vẻ lạnh nhạt trong mắt Mộ Thiên Sơ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, "Em không có chà đạp cô ta." Cô chẳng qua là đề phòng Thời Địch.
Cô không thể không phòng bị.
Mộ Thiên Sơ không nói gì, ánh mắt nhìn về phía cô, trong mắt hắn giống như được bao phủ bởi một tầng sương mỏng, khuôn mặt cô trong mắt hắn không rõ ràng lắm, cái vẻ mơ hồ nhàn nhạt đó khiến cô càng trở nên xinh đẹp, không giống vẻ của cô những năm còn ở trong phòng trọ.
"Hai năm qua, chúng ta đã thay đổi quá nhiều." Mộ Thiên Sơ nói.
"..." Thời Tiểu Niệm không nói gì.
"Em giẫm đạp lên Thời gia, giẫm đạp lên Mộ gia, mà anh và Thời Địch, cũng phải sống nhờ vào sắc mặt của các người." Mộ Thiên Sơ chăm chú nhìn cô nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT