"Chuyện này chẳng phải rất rõ ràng sao, nếu không thì khoảng thời gian này bọn họ bận rộn vì cái gì?" Phong Đức định nói, chợt nhận ra từng chữ Cung Âu thốt ra, chưa từng có ba chữ 'cùng Mona', chỉ có bốn chữ 'Đại lễ đính hôn'.
Vậy thì từ đầu đến cuối, thiếu gia không xem đây là lễ đính hôn của mình và Mona mà làm.
Cung Âu đứng ở cửa, bàn tay thon dài buông tay Thời Tiểu Niệm ra, tay cô nắm chặt quá, hắn phải dùng sức mới gỡ được năm ngón tay lạnh ngắt của cô.
Hắn cúi xuống nhìn, ánh mắt dừng trên đỉnh đầu cô, "Thời Tiểu Niệm, em vẫn sợ anh chết sao?" Vì vậy nên tay cô mới nắm chặt đến thế.
Rốt cuộc, cô vẫn lựa chọn… "…" Thời Tiểu Niệm nhắm mắt, một câu cũng không nói, thậm chí không dám nghĩ đến tương lai của cô và Cung Âu.
"Còn không mau chuyển váy cưới sang đây!" Cung Âu nắm chặt tay Thời Tiểu Niệm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phong Đức.
"Nhưng mà thiếu gia…" "Hôm nay là ngày tốt để ta tổ chức lễ đính hôn, có phải ông muốn phá hỏng?" Cung Âu trừng mắt nhìn Phong Đức, từng chữ một thốt ra đầy âm khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play