Yuhina: Cô đã mượn rượu để từ chối hắn, cũng ám chỉ việc từ chối nhiều lần, nhưng hắn vẫn bỏ ngoài tai.
Hà cớ gì phải tự làm tổn thương mình như vậy? "Cũng không biết tại sao lại mơ một giấc mơ như thế." Giọng Mộ Thiên Sơ khàn khàn, "Có lẽ là vì em đang ở dưới nước, còn anh thì lại đang ở Italy xử lý công việc.
Vất vả lắm mới cứu được em ra khỏi tháp cao, bây giờ anh thật sự rất sợ em xảy ra chuyện gì, em nói em rất sợ một lần nữa trao nhầm trái tim… sợ lỡ chân vào vực thẳm, vậy thì hãy cho anh một cơ hội để chứng minh cho em thấy là em không cần phải sợ." "Em không sao, Thiên Sơ." "Nếu không có chuyện gì thì tại sao em lại uống say đến mức không còn biết trời đất gì, say đến nỗi ai với ai cũng không nhận ra." Mộ Thiên Sơ hỏi ngược lại.
Nghe vậy, sắc mặt Thời Tiểu Niệm trở nên nhợt nhạt, cô mím môi, khẽ nói, "Em sẽ không uống say nữa." "Tốt nhất là đừng đụng đến một giọt rượu nào." Mộ Thiên Sơ nói, "Bây giờ anh không thể ở bên cạnh em, không thể thường xuyên quan tâm em được." "Em thật sự không có chuyện gì mà, anh hãy ngủ sớm một chút đi, tỉnh lại còn phải giải quyết biết bao nhiêu là việc, nếu không ngủ đủ giấc thì sẽ thấy rất mệt." Thời Tiểu Niệm nhẹ nhàng khuyên hắn đi ngủ.
Cô không hy vọng hắn sẽ tự hủy hoại bản thân mình.
"Tiểu Niệm, em có còn nhớ ngày anh cứu em khỏi tháp cao hay không, em đã nằm ở trên bàn sinh nói cái gì với anh?" Mộ Thiên Sơ đột nhiên hỏi.
Thời Tiểu Niệm sững người lại, ngày sinh đó cô đau đến mức như chết đi sống lại, nên cô không thể nào quên được từng chi tiết nhỏ trong ngày đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play