Không thấy dáng vẻ nghèo túng năm đó, giờ đây thân khoác cẩm bào, uy nghiêm vô cùng, Ôn bà tử có chút thấp thỏm, vội vàng đứng dậy, "Gặp qua bá gia, không biết ngài có còn nhớ đến lão thân?"
Lang Đại Trụ nghiêm mặt, nheo mắt nhìn nữ chủ, cảm thấy tiểu nương tử này đĩnh quen mắt, quay đầu lại nhìn, trong nháy mắt nhớ lại chuyện cũ.
"Nguyên lai là Ôn đại nương, bản bá gia vẫn luôn ghi nhớ ân tình của các người, còn định xin nghỉ phép với bệ hạ để đi Vị Nam thăm ngươi!"
Nghe hắn nói vậy, Ôn bà tử vội cười nói, "Ngài hiện giờ thân cư cao vị, sao có thể làm phiền."
Ngượng ngùng nói: "Thực sự là lão gia gặp nạn, chúng ta không còn chỗ nào để cậy nhờ, đành mặt dày mày dạn đến phủ ngài."
"Lời này khách khí rồi, năm đó nếu không có ngươi chiếu cố ta sớm chết, thì làm gì còn mạng hưởng thụ vinh hoa phú quý bây giờ, khi đó ta đã nói muốn nhận làm kết nghĩa, nếu đã đến Đông Bình bá phủ này thì đây chính là nhà của ngươi."
Thằng nhãi này quả nhiên giống như trong kịch bản, bị ảnh hưởng bởi hào quang của nữ chủ, nói ra những lời tương tự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play