"Con bé ngoan, nói gì mà xứng với không xứng, con cũng là con gái nhà họ Cát, trước kia bá nương không để ý, giờ con cũng đã lớn, không thể để nương con tùy tiện lừa gạt được."
Tôn thị cười tủm tỉm, "Con bé xinh xắn như hoa thế này phải nên trang điểm, sau này bá nương sẽ tìm cho con một mối nhân duyên thật tốt."
Minh Nguyệt hiểu rõ, Tôn thị tính toán đem nguyên chủ đi thông gia để lót đường cho con trai bà ta, sợ hãi nói: "Có thể là nương con đã nói..."
"Thôi, đừng nghe nương con nói lung tung, một kẻ ngu xuẩn không hiểu biết thì biết cái gì."
Hai đứa nha đầu yểu mệnh của tam phòng kia năm sáu tuổi đã chết, trước kia không để ý, nghĩ đến lời con dâu cả, Cát lão thái hối hận, lẽ ra nên nuôi thêm mấy đứa cháu gái để đưa đi thông gia mới phải.
"Nhị Nha cũng không còn nhỏ, ở cùng cha mẹ không tiện, hay là chuyển đến ở cùng Minh Châu đi." Tôn thị đã có tính toán lợi dụng cháu gái, liền trở nên hào phóng.
Cát lão thái lại không hài lòng, tôn nữ này có thể cất nhắc, nhưng còn chưa đến mức so sánh được với bảo bối ngoan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play