"Ồn ào chết đi được!" Minh Nguyệt xụ mặt, "Tiểu Đào, đi pha ấm trà lại đây!" Tiểu Đào thừa cơ chạy ra ngoài.
Trân Châu còn không chịu bỏ qua, "Tiểu thư, trong phòng bị mất nhiều đồ như vậy, lẽ nào cứ thế bỏ qua sao!"
Minh Nguyệt nhàn nhạt liếc nàng một cái, "Chẳng qua chỉ là vật ngoài thân, mất thì thôi!"
Trân Châu lập tức xù lông lên, "Ngài nói nhẹ nhàng quá, trong phòng này trâm, vòng, đồ trang sức đều do ta trông coi, đột nhiên không còn, nếu để lão thái thái, thái thái biết được, chẳng phải sẽ trách tội ta sao!"
"Vậy ngươi nói xem phải làm thế nào?" Minh Nguyệt uể oải nói: "Muốn tuyên truyền khắp nơi rằng phòng ta bị mất trộm sao? Đừng nói lão thái thái nghĩ thế nào, ngay cả quản gia đại thái thái mặt mũi cũng chẳng còn."
Trân Châu khẽ cắn môi, Mã Não vội nói: "Muội muội tốt, tiểu thư không được khỏe trong người, ngươi bớt tranh cãi đi!"
Trân Châu tức giận, "Ngươi nói hay lắm, đồ vật mất rồi, chủ tử biết chắc chắn truy cứu, đến lúc đó đừng đẩy hết lên người ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play