Chuyện này qua đi, trên dưới Trương gia nhìn Minh Nguyệt với ánh mắt tràn ngập kính nể, bình thường tiểu tức phụ Kiều Kiều yếu ớt, vậy mà có thể lực chiến quần hùng, một đám đại hán bị nàng đánh cho quỷ khóc sói gào.
Liền đem ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi của tam phòng thu lại, đối với Minh Nguyệt khách khí hơn.
Mặc Tử Ngữ trầm mặc hồi lâu, thành thành thật thật làm việc, Minh Nguyệt biết tiểu biến thái này còn đang có chủ ý khác, cũng không để ý.
Sang năm, Mặc Tử Ngữ chủ động đưa ra ý định vào thành tìm phương pháp kiếm tiền, Trương lão tam là người đầu tiên phản đối, "Ngươi có thể yên tĩnh một chút được không, vào thành một chuyến liền trêu chọc một đám du côn lưu manh, lại như vậy một hồi nữa thì tháng ngày không có cách nào sống."
Minh Nguyệt cười khẽ, "Không phải còn có ta sao, Tiểu Mặc nếu đã đưa ra thì nhất định là nghĩ đến biện pháp kiếm được nhiều tiền, rời đi học còn có mấy ngày, cứ để hắn đi một chuyến, lại có thể kiếm được món hời đâu!"
Minh Nguyệt cười tủm tỉm đưa một xấp tiền cho Mặc Tử Ngữ, đối phương trầm mặc nhận lấy tiền, vội vàng rời đi.
Trương lão tam tức giận, "Ngươi liền cứ như vậy mà đưa tiền cho hắn, không sợ hắn chạy sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play