"Ôi chao, Thạch Đầu mẹ nó ơi, ngươi bị làm sao thế này?" Vốn định hóng chuyện, nhưng khi thấy Minh Nguyệt dáng vẻ chật vật, quần áo rách rưới, đi lại khập khiễng, mắt cá chân còn lộ ra vết máu, bà ta không khỏi kinh ngạc.
Minh Nguyệt cười khổ: "Đừng nói nữa, coi như ta xui xẻo.
Vương đại mụ, đến phụ ta một tay, chân ta bị thương rồi."
Vương đại mụ là hàng xóm của Trương gia, vội vàng đến đỡ lấy nàng: "Sao ngươi lại thành ra thê thảm thế này? Không phải nói ngươi đi cùng một nam nhân rồi sao?"
Minh Nguyệt làm ra vẻ mặt kinh ngạc: "Nam nhân nào? Ngươi nghe ai nói vậy? Hôm qua ta xuống ruộng tưới nước, vừa đi đến vườn rau thì thấy trong bụi cỏ có một con thỏ béo núc chui ra, trong nhà lâu rồi không có đồ ăn mặn, ta định bắt con thỏ về cho bọn nhỏ đỡ thèm, nên mới đuổi theo."
"Ai ngờ con thỏ này cứ chạy lên núi, giữa đường lại xuất hiện một con thỏ béo hơn, ta không để ý liền theo vào sâu trong núi, vận khí cũng may mắn, dùng đá ném chết được con thỏ, lúc về mải vui mừng nên không nhìn đường, ngã xuống mương bất tỉnh, đến giờ mới tỉnh lại, phát hiện chân bị thương, may mà con thỏ vẫn còn."
Nói xong, Minh Nguyệt lôi từ sau lưng ra hai con thỏ lớn màu xám: "Bị thương cả người, nếu con thỏ mà chạy mất thì ta lỗ to rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT