"Ta chỉ là nhìn thê thảm vậy thôi, thật ra không có gì đáng ngại, ngài cho ta dừng lại ở góc đường phía trước kia là được rồi." Minh Nguyệt khách khí nói cảm ơn.
Xe dừng lại ổn thỏa, nhìn Minh Nguyệt xuống xe, đại thúc lại dặn dò: "Nhóc con, sau này gọi điện thoại cho ba mẹ ngươi thì thái độ tốt một chút."
Xem ra đại thúc hiểu lầm rồi, Minh Nguyệt cười đáp ứng, phất phất tay lại lần nữa cảm tạ.
Nhà nguyên chủ ở trong một tiểu khu có điều kiện không tệ, kết cấu nhà rộng hơn 300 mét vuông, nhưng tất cả vật phẩm tùy thân đều không phải của Minh Nguyệt, nàng chỉ có thể bấm chuông cửa, một lúc lâu sau cửa mới mở.
"Minh Nguyệt, muội chạy đi đâu vậy? Sao lại thành ra thế này?" Thích Kiêu Dương thấy nàng chật vật như vậy, nhịn không được kinh hô.
Minh Nguyệt miễn cưỡng nằm xuống sofa, "Ta sắp chết đói rồi, cơm làm xong chưa?"
Là một thánh mẫu, Thích Kiêu Dương tuy có đầy bụng lời muốn nói, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi vào phòng bếp bưng cơm ra, "Ta nấu cho muội bát mì, có thả tôm và rau xanh, muội ăn tạm trước đi, một lát nữa sẽ ăn cơm tối, đến lúc đó sẽ làm đồ ăn ngon cho muội."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT