"Không! Không phải như vậy, ta không hề biết chuyện trước đó, đều là do Vương ma ma bọn họ hại ta." Khương Mộng Tiên luống cuống.
Nàng là người vô tội, bị lừa bán vào thanh lâu rồi lưu lạc khắp nơi, bao nhiêu uất ức không nói nên lời, sao có thể thành chủ mưu, oan khuất tày trời a!
"Ngươi luôn mồm nói người khác hại ngươi, vậy tại sao lúc đó ngươi không kêu cứu, ta nghĩ bọn họ còn không có bản lãnh đó để có thể lặng yên không một tiếng động mang ngươi đi khỏi nhà cao cửa rộng." Lời này làm Khương Mộng Tiên nhất thời nghẹn lời.
"Tổ mẫu! Phụ thân! Các người đều không nhận ta sao?" Nàng khóc sướt mướt.
"Ta từ nhỏ cơ khổ không người chiếu cố, lại bị kẻ xấu lừa bán chịu hết hành hạ, ngàn vạn khó khăn mới về được đến nhà, không ngờ người nhà cũng không nhận ta, trời đất bao la này ta đã không có nơi nào để đi, chi bằng chết đi cho xong."
Từng tiếng bi thiết, Trương Hào Hiệp sớm đã động lòng, ôm nàng an ủi, "Mộng Tiên đừng khóc, bọn họ không nhận là tổn thất của bọn họ, ta cần ngươi, ngươi đến chân trời góc biển ta đều đi cùng ngươi."
"Hào Hiệp, may mà có ngươi!" Nữ chủ cảm động nhào vào ngực hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT