Lời vừa nói ra, ba người đều biến sắc, Trần hoàng hậu vội la lên: "Này hài tử sao ăn nói không lựa lời vậy, bệ hạ, đồng ngôn vô kỵ, nàng chỉ đùa thôi."
Chu Văn đế sủng ái nhất là quý phi, cho dù nể mặt thái sư cũng không tiện nổi giận với Minh Nguyệt, quý phi đầu tiên là kinh ngạc, sau đó nhào vào ngực hắn khóc lớn, "Bệ hạ, thần thiếp không còn mặt mũi nào gặp người."
Hoàng đế ôm nàng, "Ái phi đừng thương tâm, Hoa Minh Nguyệt, ngươi vừa nói gì!"
Minh Nguyệt căn bản không sợ vẻ mặt lạnh lùng của hắn, khẽ nói: "Thần nữ nói trên người quý phi thối quá, xông đến mức ta không ở lại được nữa."
"Bệ hạ, người nghe xem, nàng lại sỉ nhục thần thiếp." Quý phi không buông tha, "Thần thiếp cố ý tắm rửa thay quần áo đến diện thánh, sao có thể thối chứ, hoàng hậu nương nương, thần thiếp biết người luôn nhìn thần thiếp không vừa mắt, nhưng ngài cũng không nên sai sử Hoa cô nương hãm hại thần thiếp như vậy, những lời này mà truyền ra ngoài, thần thiếp không còn mặt mũi, mà bệ hạ cũng mất hết mặt mũi!"
"Càn rỡ, ai cho phép ngươi ở đây ăn nói bừa bãi!" Chu Văn đế giận dữ mắng.
Minh Nguyệt bĩu môi nói, "Ta cũng không nói mò, trên người quý phi đích xác có mùi lạ, rất hôi thối, mọi người có lẽ không ngửi thấy, thần nữ đã dẫn khí nhập thể, siêu thoát khỏi phàm thể nên các giác quan linh mẫn mới có thể ngửi được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play