"Các nàng ở phía trước, căn nhà đó là ta mua, bên cạnh phát sinh vụ án giết người nên không bán được, có thể cho thuê, tiền thuê nhà là đủ cho các nàng sinh hoạt."
Tào Phương Chính nói ra tính toán của mình, "Ta đang có mấy căn hộ thế chấp ở công trình này, để lại một căn hai phòng ngủ một phòng khách là đủ các nàng ở, những thứ này có thể đảm bảo các nàng cơm no áo ấm, hẳn là xứng đáng với Cố Đồng!"
Minh Nguyệt cười nhạt, "Đáng tiếc người ta không nghĩ như vậy, Cố Du Du nói ba nàng cứu ngươi, không chỉ ngươi, mà cả nhà chúng ta đều phải báo ân, hết thảy mọi thứ của nhà ta đều phải bồi thường cho các nàng."
"Nàng thật sự nói như vậy sao, ta tự nhận thấy mình đối xử tốt với các nàng, thậm chí vì các nàng mà không để ý đến thê tử và con gái mình, không ngờ lòng người khó lường!" Tào Phương Chính sắc mặt trầm xuống.
"Không tin tưởng ta sao, cũng đúng, Cố Du Du và mẹ nàng ta rất giỏi tỏ vẻ yếu đuối, chỉ cần khóc lóc sướt mướt liền có thể thỏa mãn hết thảy yêu cầu, ta đoán ba ba không có ý định để các nàng ở biệt thự đâu nhỉ." Minh Nguyệt lại bắt đầu giở giọng âm dương quái khí.
Tào Phương Chính sững sờ, đích thật là như vậy, ban đầu là nghĩ đến việc cho các nàng thuê tạm một căn nhà để ở, cũng không biết làm thế nào lại đồng ý cho các nàng ở căn biệt thự mới sửa sang xong của nhà mình, cho nên mới chột dạ, không dám nói cho lão bà.
Minh Nguyệt ngữ khí càng khoa trương, hoài nghi Tào Phương Chính tập trung tinh thần báo ân, là bị tư tưởng thiên đạo ảnh hưởng, nên muốn nhắc nhở hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play