Chương 53
Trên tàu, suốt tám tiếng đồng hồ, hai đứa nhỏ Nữu Nữu và Tạ Dương tựa đầu vào nhau ngủ say. Nhìn cảnh tượng thân thiết này, bác sĩ Diệp đột nhiên nhớ đến cậu nhóc mập Lương Thông.
Sáng nay, khi anh đưa Nữu Nữu đi, thằng bé kia đã khóc như trời sập. Đến cả tối qua, lúc thuốc tê hoàn toàn mất tác dụng, nó cũng không khóc dữ đến vậy. Nếu mà thấy cảnh này, chắc chắn nó sẽ khóc đến ngất xỉu mất thôi.
Vì có hai đứa nhỏ, nhóm của Bùi Trạch Bật ngồi khá gần nhóm của Diệp Nhất Bách, khiến cho khu vực xung quanh bác sĩ Diệp gần như trở thành một khoảng chân không. Những hành khách lẻ tẻ còn ngồi lại cũng chẳng khác gì những khúc gỗ, cả toa tàu chỉ còn lại tiếng thở đều đều.
Không gian yên tĩnh thế này giúp bác sĩ Diệp dễ dàng tập trung toàn bộ tinh thần vào việc luyện kỹ thuật gắp hạt đậu bằng đũa.
Thẩm Lai nhìn anh, không khỏi cảm thán: "Tiểu Diệp à, bảo sao tay nghề của cậu lại giỏi đến vậy khi tuổi còn trẻ. Ngay cả lúc ngồi tàu cũng không quên luyện tập. Khiến một ông già như tôi cũng thấy hổ thẹn."
Nghe vậy, Diệp Nhất Bách ngẩng lên nhìn ông, sau đó lôi ra một cái khay y tế cùng một túi đậu nành từ trong túi xách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play