Cảnh trong mơ đã kết thúc tại đây nhưng nỗi đau trong lòng hắn vẫn chưa nguôi ngoai.
Gió lạnh chợt thổi tới quét tuyết rơi rào rạt xuống che phủ lông mày của nam nhân, Bộ Chiêm cụp mi xuống, cố gắng xua tan những lời vừa nghe được trong đầu.
Hắn không tin nàng có thể làm ra chuyện như vậy.
Một nữ tử hiểu lễ nghĩa, yêu cầu nghiêm khắc với bản thân sao có thể làm ra chuyện phản nghịch như vậy? Hắn nhắm mắt mở mắt lại chỉ thấy Khương Linh khi còn bé nằm rũ rượi trên bàn, vẻ mặt khao khát nhìn chăm chú tuyết trong sân. Trông nàng có vẻ chán nản, cả người bị đè nén, nàng nằm đó một mình nhưng thậm chí còn không dám khóc.
Vốn dĩ giữa trưa nay hắn muốn đến Tàng Đông cung dùng bữa trưa cùng nàng.
Đàm Chiêu nhìn thấy bước chân của Chủ thượng dừng lại một chút. Hình như hắn đang suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau lại xoay người và đi đến một nơi khác.
Hoàng đế còn chưa lên long liễn, bước chân không nhanh không chậm. Cứ như vậy, hắn đi đến cửa Trường Minh điện, bỗng nhiên hắn giữ chặt cửa đại điện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT