Tiết Tài Cẩn chen vào Lâm Lang cư.
Hôm nay tan học sớm, hắn ta không có việc gì làm nên đến đây giúp đỡ Khương Linh trông coi cửa hàng. Khương Linh hơi nghiêng người nhường đường cho hắn ta, nhẹ giọng nói: "Đa tạ Tiết đại ca."
Vừa rồi hắn ta đi vội vàng, vết mực trên ngón tay còn chưa lau sạch.
Nhìn vào tay mình liền thấy vết mực bắt mắt, Tiết Tài Cẩn xấu hổ gãi đầu nói: "Ta tới hậu viện rửa tay trước." Tuy rằng hắn ta hơi ngốc nhưng tâm địa lương thiện và chân thành. Ở chung với người như vậy, Khương Linh không những không cảm thấy nhàm chán mà ngược lại còn cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.
Đặc biệt là so với người lòng dạ sâu thẳm đó.
Khương Linh chỉ chuyên tâm đếm đồ trên tay lại không biết nụ cười thoải mái trên mặt đã bị người kia nhìn thấu hết.
Đàm Chiêu cẩn thận: "Chủ tử, nếu không thì... thuộc hạ trói người họ Tiết kia lại cho ngài?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT