Biệt viện Bộ gia, trời mưa tuyết.
Lại một trận tuyết nữa rơi xuống khiến cây cối trong sân vốn đã trơ trụi lại càng thêm thiếu sức sống. Trên nền tuyết trắng xóa rộng lớn không có dấu vết của người sống, thỉnh thoảng có những loài chim không biết tên đậu trên cành cây, dậm chân và vỗ cánh rũ tuyết xuống đất.
Từ khi mọi người xung quanh bị Bộ Chiêm đưa đi, Khương Linh cảm thấy cuộc sống của mình càng ngày càng nhàm chán.
Phần lớn thời gian đều là một mình nàng ngồi ngơ ngác trong phòng, tựa người vào cửa sổ nhìn bầu trời xám xịt ngoài viện. Nhưng nàng luôn vô thức từ mép giường ra cửa sổ, rồi ra khỏi phòng và đứng ở cửa ngơ ngác nhìn tuyết rơi.
Bông tuyết rơi xuống lông mi, đầu tiên tan thành một vệt mờ rồi biến thành nước trong vắt.
Nói cũng lạ, trước đây rõ ràng là nàng sợ lạnh nhưng bây giờ dù chỉ mặc một chiếc áo mỏng trên nền tuyết cũng không có cảm giác lạ. Nhưng dường như Huyên Nhi cực kỳ sợ nàng như vậy, mỗi khi thấy Khương Linh đứng ngoài cửa phòng hóng gió thì đều cực kỳ hoảng sợ.
"Phu nhân -----"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play