Có lẽ do ánh nắng dịu dàng, cũng có thể là giọng nói của hắn quá nhẹ nhàng khiến gò má Khương Linh nóng bừng, trong khoảng thời gian ngắn lại rụt rè như một tiểu nữ nhi.
Nàng chưa kịp nói gì thì Bộ Chiêm đã đi ngược sáng tới. Dường như hắn vừa mới uống thuốc xong, mùi thảo dược trên người hơi nồng nặc.
"Sao lại đột nhiên nhớ tới vẽ lông mày cho ta?"
Khương Linh tỉnh ngủ, vẻ mặt mơ hồ lười biếng giống như con mèo lười. Bộ Chiêm cúi đầu kéo chăn nàng, đắp lên bả vai tròn trịa của nàng.
"Sáng nay ta dạy học trò đọc sách, đọc [Nam kha tử] của Âu Dương Tu, ta chợt nhớ mình chưa từng nghiêm túc vẽ lông mày cho nàng."
Thư pháp và hội họa của Bộ Chiêm rất tốt nhưng kỹ năng vẽ lông mày lại khiến người ta không dám khen ngợi. Trước đây, mỗi lần đối phương muốn vẽ lông mày cho nàng luôn bị nàng tỏ vẻ ghét bỏ đẩy ra. Vì vậy, sáng nay khi Khương Linh còn ngủ say thì hắn đã đặc biệt gọi Hỉ San tới để học hỏi.
Mặc dù Hỉ San là người câm nhưng vẫn có thể nghe hiểu những gì hắn nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT