Giang Tuyền nghe thế nào cũng thấy lời này kỳ quặc, ý gì đây? Còn muốn đào mộ của ta nữa hả? Nghiện đào mộ rồi sao?
Nhưng Giang Tuyền cũng không muốn so so đo đo với bọn họ, phất tay nói: “Tất cả đứng lên đi! Phó Hắc Bạch ở lại, những người khác đi làm việc của mình đi!”
Những người khác chỉ hận không thể lập tức rời đi, bị sư phụ trách mắng thật sự quá xấu hổ, quan trọng nhất là đuối lý a!
Sau khi những người khác đã rời đi, Giang Tuyền ra hiệu cho Phó Hắc Bạch ngồi xuống.
Lữ Hiểu Tân khá biết điều, thấy thế liền đứng dậy rời đi, hắn biết hai người có chuyện cần nói, hơn nữa chắc chắn là chuyện quốc gia đại sự.
Giang Tuyền rót cho Phó Hắc Bạch một chén trà: “Thế nào? Gần đây…”
Phó Hắc Bạch cung kính nhận lấy, gật đầu: “Sư phụ, hiện tại Bàng quốc phát triển rất cần nhân tài, đám học trò của tam sư huynh đều chỉ mới trưởng thành, còn chưa thể gánh vác trọng trách!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT