Mục Trần cũng không hỏi nhiều, tùy tiện bốc đại một thang.
Thế nhưng hiệu quả của loại trà này thật sự rất tốt, sau khi Lữ Khắc Hiên và Phó Hắc Bạch uống xong, rõ ràng cảm thấy đọc sách nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn mấy phần.
Cẩu Lạc sau khi ăn thuốc xong, lại ra ngoài, lúc quay về lại càng thêm tiều tụy.
Phó Hắc Bạch có chút không đành lòng, nhỏ giọng hỏi Lữ Khắc Hiên: “Chúng ta làm vậy có quá đáng quá không?”
Lữ Khắc Hiên nhìn Cẩu Lạc một cái, cũng có chút chột dạ: “Hình như… hơi quá đáng rồi! Chờ chút nữa ta đi xin sư phụ một thang thuốc.”
Lâm Nguyên Khánh và Phó Hắc Bạch gật đầu, quả thực cảm thấy có chút quá đáng rồi.
Buổi tối, Lữ Khắc Hiên vào nhà xin Giang Tuyền một thang thuốc, chuẩn bị ngày mai đưa cho Cẩu Lạc, được rồi, kỳ thực là muốn đổi thêm một ấm trà nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play