Kim Ngọc Ngôn không đồng ý.
“Người như ngươi nhìn không thấu được, có nghĩa là tu hành chưa đủ, vậy thôi!” Trương Vinh Phương cứng họng.
Hắn đã có thể nhìn ra được, vị sư thúc tổ này dường như thần kinh có vấn đề.
Chẳng trách nơi này không có ai, sợ mọi người đều hiểu được người này có vấn đề, cho nên chỉ có thể kính trọng mà không thể gần gũi.
“Nhắc mới nhớ, trước đây Nhạc Đức Văn cũng đã gửi một Đạo tử đến cho ta để huấn luyện.” Kim Ngọc Ngôn nhớ lại, “Đứa trẻ đó lúc đến đây vẫn còn nhỏ, cũng chỉ mới cao đến một nửa ngươi. Cuối cùng sau sự kiểm tra cẩn thận của ta, tư chất của tên đó quá yếu, chỉ có thể tu hành văn công, không thể tiếp tục lưu lại chỗ này.”
“Là Trương Thanh Chí Trương sư huynh sao?” Trương Vinh Phương thấy người kia cũng không theo đến đây, âm thầm nhẹ thở ra một hơi.
“Hình như là cái tên này, nhưng ta quên mất rồi.” Kim Ngọc Ngôn thản nhiên nói, “Thật đáng tiếc, tiểu tử đó cũng là người xem trọng mặt mũi, Chẳng qua chỉ yêu cầu hắn cởi bỏ quần áo của mình, vác nặng rồi chạy, thế mà luyện được hai lần đã giả bệnh không đến nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play