“Á, quên mất, Đạo tử, ngươi biết Ngọc Hư Cung đúng không? Đó là một nhánh khác của Đại Đạo giáo chúng ta, đã từng tách ra, sau đó dưới sự khuyên bảo của chưởng giáo, hai phái lại lần nữa hợp nhất.
Thực ra, toàn bộ tinh hoa võ lực của Đại Đạo giáo chúng ta đều tập trung ở Ngọc Hư Cung.”
“Một mẻ hốt gọn?” Tay Trương Vinh Phương run lên, đây là muốn làm gì? Đó là tiếng người à?
Lão Nhạc đang định một nhà đánh hai nhà, sau khi đánh xong sẽ xưng bá Đại Linh, trở thành quốc giáo số một à?
“Haizzz thời buổi rối loạn á, ừm, bây giờ lại còn là mùa thu. Cả hai bên Chưởng giáo và Trạch tỉnh đều bận rộn, nhưng so ra, vẫn là bên phía Đại Đô này nguy hiểm hơn. Đặc biệt là sau khi Đạo tử ngươi trở lại, càng nguy hiểm hơn.”
Lời nói của Đinh Trọng ngầm có ý riêng.
“Có ý gì? Ta thì làm sao? Ta chỉ là một đạo nhân bình thường nhậm chức ở Thứ Đồng, còn có thể có việc gì nguy hiểm chứ?” Trương Vinh Phương ngạc nhiên hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT