“Thực ra giáo lý của Linh Phi giáo có phần giống với của Tây Tông. Cả hai đều vui sướng lên tận trời mà. Liên quan đến chuyện ấy ấy, theo đuổi sự phóng thích trong nháy mắt, cảm giác thăng hoa nảy sinh.”
Nhạc Đức Văn một tay tóm lấy ấm trà, ngửa đầu uống ừng ực sạch sành sanh.
Đặt ấm trà xuống, lão lại lần nữa nhìn về phía Trương Vinh Phương.
“Cho nên, nếu như ngươi nhận lấy Phi Linh Vũ phù, thì sẽ bị đục khoét nền tảng, trở thành một thành viên của Linh Phi giáo. Ta khổ cực bồi dưỡng ngươi bao lâu nay, trả giá nhiều tiền vốn như vậy. Nếu bỗng chốc ngươi bị đào đi, vậy thì không trở về khóc chết à.”
“Thứ đó tà môn vậy á?” Trương Vinh Phương có chút không tin.
“Sau này ngươi tiếp xúc nhiều hơn sẽ biết thôi. Haizz xem ra đã đến lúc ngươi phải tiếp xúc những thứ này rồi.” Nhạc Đức Văn sờ sờ cằm, bóp ba đường thành hai đường.
“Nhìn ngươi đi ra ngoài một chuyến, tốt xấu gì văn công cũng đã đến phần trên Hậu Kỳ, ta sẽ khen thưởng ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play