“Nhớ chứ, sư phụ dạy võ của ta là một lão đạo vô danh ở Đàm Dương.” Trương Vinh Phương đáp.
Hắn hiện tại là thân phận của Trương Ảnh, cho nên đương nhiên không thể nói Thanh Hòa Cung. Nhưng ngoài cái tên, những thứ còn lại có thể nói trực tiếp theo những gì sư phụ Trương Hiên dạy trước đó.
"Ngươi cảm thấy sư phụ của mình như thế nào?"
"Cố chấp, không rõ lí lẽ. Chỉ là một đạo nhân võ tu bình thường." Trương Vinh Phương cẩn thận nhớ lại quá khứ cùng với sư phụ mình.
"Nhưng nhìn chung, không có cái gì không đúng. Hắn đã làm tất cả những gì mà một người sư phụ nên làm."
Ngay từ đầu, hắn thật sự không có trách sư phụ.
Rất nhiều lần, cũng không thể đem hi vọng và sự lý giải đều ký thác ở người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play