“Con rối?” Không đợi cậu bé lấy lại tinh thần, con rối kia cũng đã vào trong tay mình.
Cậu bé đang muốn mở miệng hỏi, bóng dáng Trương Vinh Phương trước mặt đã biến mất rồi.
Dưới trời chiều, cậu bé nhìn con rối trong tay, không hiểu sao lại có cảm giác là lạ.
Con rối được chế tạo rất tinh tế, khớp nối các nơi đều có thể hoạt động, khuôn mặt thì được dùng chỉ màu đỏ vẽ ra ngũ quan.
Còn đặc biệt làm mái tóc đen dài cho nó.
Cậu bé cầm con rối, cảm thấy hơi quá quý giá, nhưng đã không thể tìm thấy người vừa rồi đưa cho cậu ta.
Cậu bé thở dài, cậu chỉ có thể cầm lấy con rối, ít nhiều trên mặt cũng có chút vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play