“Đây là nhờ có tiền bối chỉ điểm!” Trương Vinh Phương nói cảm tạ từ đáy lòng.
“Không cần cảm tạ ta, ngươi thấy thiện ý của bọn ta đối với ngươi. Có thể nhân thế lợi đạo, nhân cơ hội lợi dụng, cũng là bản lĩnh. Canh thịt bò vừa làm không tệ, phu quân bảo là muốn cho ta thêm chút rau thơm.”
“Tiền bối không cần cảm tạ, canh thịt bò là do thuộc hạ làm, nếu ngài thích thì lần sau làm tiếp. Vãn bối cũng không phải là nhân thế lợi đạo, chỉ là lâm thời bất đắc dĩ. Nói ra thật xấu hổ, hôm nay lời đồn bên ngoài sôi sùng sục.” Sắc mặt Trương Vinh Phương cấp tốc biến hóa như thường.
“Chăn tối qua có hơi lạnh, lát nữa chuẩn bị đi trồng ít bông, nuôi ít vịt, chờ một hồi là có thể hái bông lấy nhung lông vịt làm chăn. Phu quân luôn suy nghĩ kỳ lạ, ngươi tha thứ nhiều chút, có đôi khi cũng đã khổ cực ngươi rồi.” Vẻ mặt của Đế Giang từ nam đổi sang nữ, giọng nói từ nguội lạnh đến nhu hòa.
“Nếu tiền bối cần gấp, ta có thể phái người mang tới đồ làm xong sẵn.”
Vụt!!
Trương Vinh Phương còn chưa dứt lời, một vệt sáng trắng giống tia chớp nháy mắt xẹt qua ngực hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT