Bởi vậy cũng có thể thấy được, võ công, lực sát thương của Đế Giang tuyệt đối cường hãn.
Trương Vinh Phương lật qua lật lại ký ức chiến đấu trong đầu, xác định rằng sở dĩ mình thua, trọng điểm nằm ở hai chỗ.
“Thứ nhất: Ta không thể phòng ngự công kích của hắn. Có một thứ đặc biệt nào đó quấy rầy cảm giác của ta. Cũng có thể là võ công chênh lệch quá lớn, có sơ hở mà bản thân không biết, bị hắn xem thấu, dễ dàng bị đánh phá.”
“Thứ hai: Ta đánh không lại hắn. Thân pháp của hắn vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng cảm giác tốc độ không nhanh hơn ta bao nhiêu, thế nhưng… chính là cảm giác, nhất cử nhất động của ta đều nằm trong dự liệu của đối phương, loại cảm giác này, rất giống là phiên bản tăng mạnh của tiên cơ ngăn địch.”
Trương Vinh Phương hồi tưởng lúc đó, Ám Quang Thị Giác của mình tự dưng mất đi hiệu lực, thậm chí ngay cả thị lực bình thường cũng chịu ảnh hưởng.
Cái loại cảm giác này có chút cổ quái.
“Nếu hắn ta nói võ công của ta, võ công của Đại Đạo Giáo hắn ta đã sớm xem thấu. Vậy thì…” Tầm mắt Trương Vinh Phương rơi lên thanh thuộc tính của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT