Đừng nói cái gì mà Đạo Tử, mang người tới ta xem một chút. Nếu như thích hợp thì chấp nhận một phần Thiên Hà thủy cho ngươi.”
“Tạ phái chủ!” Nhất thời nữ tử mặc áo đen kia vui sướng.
Hoàng hôn nghiêng về phía tây, tối tăm từ đầu tường đình viện xuyên qua ngọn cây, rơi vào mép bàn cờ bằng đá trắng.
Mấy chiếc lá khô vàng rụng che trên quân cờ, theo gió thổi mà hơi hơi lật qua lật lại.
Một nữ tử có vóc người nhỏ bé thanh lệ, mặc quần áo trắng, eo buộc chuông vàng, lẳng lặng ngồi ở một phía bên bàn cờ.
“Nếu có tương tư không thể cất lời, thì hãy để tình yêu vào Thanh Dao.” (Thanh Dao, một loại hoa đăng thả trên sông lớn của Đại Linh dùng để gửi gắm tưởng niệm của chính mình. Mọi người sẽ viết văn tự thổ lộ hết tất cả tình cảm của mình ở trên chao đèn. Khi hoa đăng trôi đi tức là đã quên mất tất cả, bắt đầu lại từ đầu.)
“Thanh Dao không thấy nữa, người có thể quên hết mọi thứ. Nhưng ngươi không thích hợp đi vào con đường cực tình.” Một nam tử cao lớn mặc trường bào áo lam, tay áo lớn bay bay, chẳng biết từ lúc nào đã đứng ở một phía đình viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play