Tô Trúc Tâm mím môi cười nhạt, chậm chậm tới gần Yên phu nhân, nói: “Khi nãy không nhận ra người là lỗi của dân nữ, bây giờ nhận ra rồi, có chuyện này dân nữ muốn nói cho phu nhân.”
“Nhưng chuyện này chưa biết thực hư, nếu như mạo phạm phu nhân, dân nữ không biết nên đáng tội gì, cho nên dân nữ không biết có nên nói hay không.” Cô khó xử nhìn Yên phu nhân một cái.
Yên phu nhân nhướng mày, nha đầu mập này có thể nói ra được gì chứ.
Cô sờ móng tay mà mình yêu thích, nói: “Có gì mà không dám nói, cô biết gì thì cứ việc nói ra là được.”
Tô Trúc Tâm đợi chính là câu nói này, “Chuyện này liên quan tới phu nhân, người khác vẫn là không nên nghe thì hơn.”
Yên phu nhân nghe hiểu ý của cô, liếc chưởng quầy một cái, nhấc cằm.
Chưởng quầy sững người, lập tức lui ra ngay khi Yên phu nhân chau mày muốn mắng người. Bóng lưng cũng mang theo sự khó hiểu, khi nãy không phải còn chán ghét đồ mập đó hay sao, giờ lại chuyển mặt nhanh như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT