Chu Dịch thật sự không cho rằng Từ Xuyên sai, nhưng lại kiên trì với lập trường của mình, đang cân nhắc xem liệu rằng vực Thiên Dương có phải là chi nhánh của Phượng Minh lâu không.
Dạo khắp tất cả quầy hàng, thu được mấy phần truyền thừa không nguyên vẹn, đa số là bút ký tu hành.
Ngọc bội truyền thừa chân chính thì luôn được mang theo bên mình, hoặc là của những tu sĩ thành thị may mắn chưa chết, hoặc là đã bị đệ tử của Đan Đỉnh Tông dọn mất xác rồi, làm sao đến lượ kẻ tới sau nhặt được món hời chứ.
Những người khác không thể phân biệt được tính thật giả của truyền thừa, Chu Dịch phụ trách duy tu trận pháp, nên về cơ bản là đã từng gặp mặt trực tiếp những người này rồi.
“Những tán tu kia cũng là một đám gian xảo, chỉ bán bút ký tâm đắc, cố ý che dấu phối phương, phù triện.”
Chu Dịch hiểu ra rằng đây mới là biện pháp thông minh, bán bút ký tâm đắc đổi lấy linh thạch để bắt đầu, mua sắm tài nguyên tu hành dựa theo phối phương, sau này sẽ có được một nghề có thể liên tục kiếm được linh thạch.
Năm đó Hồ đạo nhân dựa vào việc bán linh tửu, cơ bản là chưa từng thiếu thốn linh thạch, sau này lại may mắn phát hiện ra linh địa, sáng tạo nên gia tộc tu tiên.
Nếu có thể truyền thừa liên tục qua mười mấy đời, Hồ gia cũng có thể được gọi là thế gia.
“Bút ký cũng không tệ, sau này có được truyền thừa của phối phương, là có thể nhanh chóng nhập môn, tránh gặp khó khăn như trận đạo.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT