Phía dưới chính đường vốn dĩ có một chiếc ghế thái sư, nghĩa là duy chỉ có một người tối cao, không biết từ lúc nào đã có thêm một chiếc ghế nữa, ở giữa có một chiếc bàn nhỏ, ngự trà đã pha sẵn.
Ngũ công công ngồi xuống trước, ngẩng đầu nhìn bức chân dung treo trên tường, hai mắt hơi nheo lại.
“Đốc công uy vũ, treo ở trong sảnh đường có thể khiến tiểu bối sợ hãi. Sau này vô luận là ai nắm giữ Đông Xưởng thì cũng nên treo chân dung của Đốc công trong chính đường, thể hiện sự kính trọng.”
Trong mắt Chu Dịch lóe lên, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Ngũ công công.
Một thiếu niên hướng nội ít nói trước kia, chỉ hai năm không gặp vậy mà đã có gan chỉ chỉ chỏ chỏ ở Đông Xưởng, tính cách trước sau biến hóa quá lớn.
Có lẽ đã bị quyền lực vấy bẩn, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Chu Dịch lộ ra ý cười hài lòng: “Chẳng trách Ngũ công công được Bệ hạ ân sủng, lời nói thật là lọt tai, ta nghe mà cũng thấy cao hứng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play