Giang Trĩ Dã vốn dễ nổi nóng, nhưng lần này Lục Thời Thận còn chưa để cậu kịp nổi cáu đã vén chiếc áo đang trùm trên đầu lên.
Đứa nhỏ đứng bên cạnh chống cằm bằng hai tay, đôi mắt đen láy như ngọc trai không chớp nhìn hai người bố, kho"e môi hơi mím lại để lộ lúm đồng tiền nông, trông vừa hào hứng vừa vui vẻ.
Lục Thời Thận nhanh chóng lên tiếng: "Được rồi, chúng ta đã làm được như đã hứa, từ nay Nặc Nặc phải ngoan ngoãn ăn cơm nhé?"
Nói xong anh mặc lại áo đồng phụe vẫn còn vương hơi ấm của hai người, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Trĩ Dã đang giận dở chừng bỗng khựng lại.
Mặt cậu sinh viên vẫn còn ửng đỏ, Lục Thời Thận ra dấu miệng, bảo rằng đây là để tạo hiệu ứng lừa con.
Dù sao hai người cũng không thật sự hôn nhau, nếu không để lại dấu vết gì mà bị con phát hiện ra thì độ tin cậy của cả hai sẽ giảm mạnh, còn bây giờ thấy Giang Trĩ Dã đỏ mặt thế này, đứa nhỏ tự nhiên sẽ không nghĩ gì khác.
Lục Thời Thận vừa đi, Giang Trĩ Dã đã nhận được tin nhắn xin lỗi, trọng điểm là xin lỗi vì không thương lượng trước với cậu, nhưng lý do cũng rất chính đáng, một là không còn thời gian, hai là nếu biết trước thì hiệu quả sẽ giảm đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play