Giang Trĩ Dã tưởng anh nói về chuyện đột nhiên ngất xỉu, vừa định nói thêm vài câu bảo anh cẩn thận một chút, đừng kiếm tiền mà không cần mạng.
Liền nghe Lục Thời Thận hít sâu một hơi, lại tiếp tục nói: "Cậu biết đấy, tôi không có bố, mẹ tôi sinh tôi ra đã mất..."
"Tôi thật sự rất thích Nặc Nặc, nó đáng yêu như vậy, nghe nó gọi tôi là ba lớn... tôi như sinh ra ảo giác vậy, cảm thấy nó giống như thật sự là con tôi..."
"Nhưng tôi hứa với cậu, ngoài ra tôi không có bất kỳ ý nghĩ bẩn thỉu nào."
Đôi mắt đen như mực từ từ ngước lên, nhìn thẳng vào đồng tử màu hổ phách của thiếu niên.
Lục Thời Thận sắc mặt tái nhợt, kho"e môi khô khốc mím chặt, đáy mắt là sự nghiêm túc khác thường.
Giang Trĩ Dã vốn định nói vài câu, cái gì mà giống như con cậu chứ, cậu to gan thật dám nhận con nhà người ta làm con? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play