Trải qua nhiều lần xách lên rồi lại mềm nhũn về chăn, cuối cùng cũng đánh thức được thằng bé dậy rửa mặt.
Đứa bé tỉnh ngủ liền lật điện thoại trên giường, phát hiện không thấy ba lớn trên điện thoại liền ủ rũ rên rỉ một hồi lâu, Giang Trĩ Dã cũng không phân tâm được để trả lời.
Đến khi lên xe, Giang Trĩ Dã đối diện cửa sổ hứng gió lạnh một lúc, mới cảm thấy đầu óc tỉnh táo hơn chút.
Cậu muốn hứng gió lạnh cả đường để tỉnh não, nhưng dù có cậu chắn phía trước, đứa bé bên cạnh vẫn bị gió lạnh thổi đến, chẳng mấy chốc đã hắt xì.
Giang Trĩ Dã nhớ đến lúc đứa bé bị viêm dạ dày đường ruột thì tiêm thuốc như đánh trận vậy, lập tức bấm nút đóng cửa sổ với tốc độ nhanh nhất.
Cửa sổ vừa đóng, bên này Giang Trĩ Dã không còn lạnh nữa, bên kia cục bé bánh gạo liền dính sát vàoĐuôi mắt đứa bé cụp xuống, trông như đôi mắt cún con đáng thương vô tội, giọng nói ngọt ngào non nớt tiếp tục rên rỉ: "Ba ba, ba lớn, ba ba, ba lớn, nhớ ba lớn, nhớ ba lớn..."
Giang Trĩ Dã xoa thái dương đáp lại qua loa: "Có phải là chưa cho con gọi video đâu, cậu ta không nghe máy thì tôi biết làm sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT