Bấy giờ binh tướng Châu đều kéo lên núi, Võ Vương thấy Ân Giao bị núi kẹp, liền xuống ngựa quỳ lạy bẩm rằng: “Tiểu thần là Cơ Phát, vâng theo phép nước gìn giữ Tây Kỳ, chẳng dám khi quân phạm thượng, nay Thừa Tướng làm cho Điện hạ ra thân thể này, khiến tiểu thần mang tiếng muôn đời.”
Tử Nha vội đỡ Võ Vương dậy và nói: “Ân Giao cãi mệnh trời, chết là do số mạng. Đại vương giữ đạo làm tôi như vậy, cũng đã đủ lắm rồi.”
Võ Vương nói: “Thượng phụ kẹp điện hạ trong núi, tội ấy về ta. Xin các tiên trưởng mở lòng từ bi, tha cho điện hạ khỏi nạn.”
Nhiên Đăng cười lớn: “Hiền vương không biết số trời, Ân Giao bị trời phạt cứu làm sao được?”
Võ Vương nằng nặc năn nỉ hai ba phen. Tử Nha làm mặt nghiêm nói: “Tôi thuận theo lòng trời cứu thiên hạ chẳng dám trái mệnh trời để làm hại chúa công.”
Võ Vương không biết làm sao, quỳ lạy khóc lớn: “Tôi hết lòng cầu khẩn, xin tha cho điện hạ, ngặt các vị tiên trưởng cứ bảo là thuận theo mệnh trời, tôi không biết làm sao hơn.”
Nhiên Đăng thấy Võ Vương lạy rồi liền mời xuống núi, lại truyền Võ Kiết đem cày lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT