Khi ấy đạo sĩ bước đến nói: “Ăn uống no say rồi về đây trêu ta đó hay sao?”
Võ Dực tiên nói: “Bẩm đạo sĩ! Tôi chỉ ăn có ba cái bánh sao bây giờ đau bụng quá chắc phen này tôi chết mất.”
Đạo sĩ vẫn điềm nhiên nói: “Nếu ăn vào không chịu thì mửa ra, có gì đâu mà rên la.”
Võ Dực tiên nghe nói vội moi cổ cho mửa ra. Nhưng lạ lùng tay khi mửa ra thì cục nào cục nấy như trứng gà, dính liền nhau như dây chuỗi khiến cho Võ Dực tiên thất kinh, mặt cắt không còn chút máu.
Bỗng đạo sĩ lau mặt hét lớn: “Võ Dực tiên! Thật là đồ quái tặc. Ngươi đã nhìn ra ta chưa?”
Đạo sĩ ấy là Nhiên Đăng, khi nãy sợ Võ Dực tiên biết nên phải lau mặt giả hình, nay lau mặt hiện nguyên hình lại.
Võ Dực tiên thất kinh, sửng sốt nhìn Nhiên Đăng không nói một lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT