Hoàng Minh nhìn xa xa thấy Hoàng Cổn dẫn binh bố trận, liền nói với Long Hoàn: “Lão gia bố trận và để tù xa trước ải, tôi đoán chắc không phải điềm lành.”
Long Hoàn nói: “Để đợi ra mắt lão gia, xem lão gia dạy lẽ nào rồi sẽ tính.”
Mấy anh em đồng giục ngựa đến trước ải.
Hoàng Phi Hổ bái Hoàng Cổn một cái, và thưa: “Con bất hiếu là Phi Hổ xin ra mắt phụ thân. Vì mặc giáp trong mình, làm lễ không trọn, xin phụ thân dung thứ.”
Hoàng Cổn trợn mắt hỏi: “Ngươi là ai đó?”
Hoàng Phi Hổ thưa: “Con là Phi Hổ đây. Cha hỏi gằn làm gì vậy?”
Hoàng Cổn nạt lớn: “Nhà ta phò Thiên tử bảy đời, lòng trung có một, chỉ biết ngay chúa thảo cha. Nay ngươi vì báo thù một con vợ mà làm hư tiếng bảy đời, mất giống trâm anh, nhơ danh hào kiệt, ngươi đã không nhìn chúa còn kể gì cha? Ngươi sống thì hổ với nhân gian, chết thì nhục với ông bà dòng giống. Ta không nhìn đứa phản loạn là con, ngươi đừng gọi la là cha nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT