Hồn Na Tra phảng phất bay về núi Càn Nguyên, Kim Hà đồng tử trông thấy vào thưa với Thái Ất: “Không hiểu anh tôi vì sao hồn phách dật dờ bay về đây.”
Thái Ất đã biết trước việc ấy, liền ra trước động nói với Na Tra: “Chốn này không phải chỗ ngươi nương thân. Hãy về mách bảo với mẹ ngươi đến ải Túy Bình, cách ải Trần Đường bốn mươi dặm lập một cái miếu cho ngươi ở. Ngươi hưởng được ba năm hương lửa tự nhiên trở lại hình người. Ngày sau cứu nước phò vua, danh vang bốn biển. Hãy nghe lời ta chớ chậm trễ.”
Na Tra nghe lời thầy dạy, liền trở về ải Trần Đường, nhân lúc canh khuya vào phòng ứng mộng.
Đêm ấy, Ân phu nhân đang ngủ, bỗng thấy Na Tra đứng trước mặt kêu nói: “Thưa mẹ, con là Na Tra, vì chết oan uổng nên vong hồn không siêu thoát, vậy xin mẹ lập miếu tại núi Túy Bình, để con nhờ hương khói siêu rỗi linh hồn. Nếu được vậy ơn đức mẹ tày trời, con mang ơn tợ biển.”
Ân phu nhân thức dậy, thương nhớ Na Tra, khóc mãi không thôi.
Lý Tịnh thấy vậy hỏi duyên cớ. Phu nhân thuật lại câu chuyện trong mộng vừa rồi.
Lý Tịnh nói: “Bởi phu nhân lòng thương con nên sanh ra chiêm bao mộng mị như vậy. Đừng khóc lóc nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play